Hôm nay tôi 30

Hôm nay là một ngày đẹp trời, hẳn là một ngày đẹp trời rồi vì hôm nay là ngày tôi bước sang tuổi 30 đấy các bạn ạ. Cái tuổi được xem là bước sang một ngưỡng mới cho sự trưởng thành hơn, làm chuyện lớn hơn. Cái tuổi mà tôi quyết định sẽ xây dựng gia đình và sự nghiệp cho riêng mình.

Ở tuổi 30 tôi cũng đã trải qua ít nhiều những tổn thương. Gai góc của năm tháng đã dần để tôi hiểu, đau lòng trên đời này là điểu sẽ luôn phải xảy ra. Không thể chống cự, càng chẳng thể oán trách. Để giờ đây ở tuổi 30 tôi đón những tổn thương một cách dễ dàng và nhẹ nhàng hơn. 

30 tuổi cũng thấy đời cho mình nhiều thứ: cho mình một chút trưởng thành để đương đầu với những khó khăn, cho mình chút nghị lực để dấn thân, để không nản lòng trước cuộc sống này. Cho mình một tâm hồn biết cảm nhận cuộc sống và yêu cái đẹp. Cho mình những tình bạn lớn trong đời và… nhiều điều hơn thế nữa.

30 tuổi sự nghiệp chưa có gì vẻ vang, gia đình không có gì là nổi bật, bản thân càng dễ lẫn trong đám đông. Nhưng 30 tuổi, với một người bình thường như tôi có lẽ là quá đầy đủ rồi. Nói như đứa bạn vẫn nói: Tôi có may mắn vừa đủ.

30 tuổi đôi khi tôi vẫn ảo tưởng sức mạnh của chính mình, cứ nghĩ rằng còn trẻ lắm. Thực ra 30 tuổi là đã đi được nửa cuộc đời và có lẽ đã qua đủ những đổ vỡ để dư thừa yêu thương cho chính mình. Và cũng chính thời điểm tôi thấy mình có nhiều thứ nhất trong cả cuộc đời mình.

Tôi có một đại gia đình, nơi là chốn bình yên nhất mỗi khi sóng gió nổi lên, nơi luôn có có một người đàn ông mãi mãi là cái bóng lớn che chở cho tôi, một người phụ nữ luôn chăm sóc và lo lắng cho tôi.

Tôi có một nửa của chính mình. Một người luôn dang rộng vòng tay bao dung cho mọi lỗi lầm của tôi, yêu thương và sẵn sàng che chở cho tôi. Một người vừa đủ để đặt yêu thương cả đời  Và 30 tuổi tôi mới nghiệm ra được rằng một nửa của mình không phải vì người đó hoàn hảo mà vì người ấy biết sẻ chia và phù hợp với mình chỉ vậy thôi ^^

Tôi có rất nhiều những người bạn quá cũ, quá lâu. Thật may mắn khi tất cả chúng tôi cùng ở một thành phố. Khi tôi cảm thấy không ổn nhất, hoang mang nhất, chỉ cần nhấc điện thoại lên, tôi có thể gọi cho một ai đó, và tôi biết sẽ luôn có người bên tôi. Tình bạn là thứ mà tôi thấy mình giàu có nhất và khiến tôi bình yên nhất.

Tôi có những người bạn ở rất xa tôi, nhưng họ chính là kí ức của tôi. Thứ kí ức đẹp đẽ không thể quên trong mỗi đời người. Họ chính là cái cảm giác ấm áp mỗi khi nghĩ về, là thứ tôi có thể mỉm cười ngay cả khi tâm hồn tôi thấy buồn nhất. Họ là những người có thể nhiều tháng không liên lạc, nhiều năm không gặp, nhưng tôi biết họ vẫn dõi mắt theo tôi.

Hạnh phúc nhất là khi có những mối quan hệ không cần phải nắm chặt tay, không cần níu giữ. Cảm giác bạn có thể thả lỏng tay mình, thậm chí buông hẳn tay ra, nhưng bạn biết sẽ luôn có người nắm tay bạn. Đó là một cảm giác vô cùng nhẹ nhàng. Đó chính là cảm giác mặc nhiên có mọi thứ. Như tôi biết đôi khi tôi cũng cần xòe bàn tay mình ra, xem trong đó có gì để tôi thêm trân trọng cái mình đang có, để tôi biết cái tuổi 30 đẹp đẽ của tôi đang ở đâu.

À 30 tuổi tôi vẫn thích sự ồn ào, náo nhiệt, và thích một cái sinh nhật nhẹ nhàng, ấm cúng nha những người bạn thân thiết của tôi. 
Mãi yêu <3

27 tuổi độc thân có gì là không tốt

Con gái 27 tuổi, mọi thứ trở về đúng quỹ đạo ổn định, duy chỉ có tình yêu là chưa cập bến. Nhưng vội vàng gì đâu, độc thân có gì là không tốt!

27 tuổi, trải qua một vài mối tình và tất cả đều không đi đến hồi kết, bản thân thích một mình và chưa bắt đầu với một tình yêu mới. Điều đó không có nghĩa là bất cần, cũng chẳng phải là nhất định sống mà không cần yêu, đơn giản chỉ là việc chờ đợi một tình yêu vừa đủ. Tức là đủ kiên nhẫn, đủ yêu thương, đủ bảo vệ, đủ cần nhau… để xây dựng một mái ấm.

27 tuổi không phải là tình yêu của tuổi 17, 20 hay 23… tình yêu không phải “yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên”, cũng không phải “thiếu anh em không thể sống nổi”. Tình yêu tuổi 27 đi liền với hiện thực, không còn mơ mộng hay ước mơ viển vông nhiều.



27 tuổi người ta thích sống trong cái bộn bề, thỉnh thoảng cần không gian thì tìm cho mình một góc riêng. Dù bố mẹ có thỉnh thoảng nhắc về chuyện lập gia đình, dù bạn bè đã kết hôn từ lâu, dù mỗi ngày mở facebook ra, ảnh cưới tràn ngập khắp nơi, ảnh con cái thì không kể xiết thì bản thân vẫn lựa chọn độc thân, trước khi chọn… nhầm người. Độc thân có gì là không tốt!

Độc thân thì buổi sáng chuẩn bị bữa sáng, pha cốc cà phê nhấp một mình hoặc tạt vào một quán cóc nào đó ngồi nhâm nhi cho đỡ phần cô lẻ rồi lại vội vàng đến văn phỏng. Buổi trưa chuẩn bị một phần cơm thật ngon, chiều về thảnh thơi lựa chọn làm những việc mình thích.


Tuổi 27 không có người yêu cũng chẳng còn là gánh nặng, cũng không kỳ vọng nhiều, biết chắc là một ngày nào đó tình yêu sẽ đến, điều quan trọng nhất bây giờ là thảnh thơi chờ đợi mà thôi. Trong lúc đó thì sẽ cố gắng thật nhiều trong công việc, đủ tài chính để bản thân được sống đủ đầy, sẽ gửi tiền về cho bố mẹ mỗi tháng, sẽ lập một cuốn sổ tiết kiệm, mua những món đồ mình thích, chăm sóc bản thân để lúc nào cũng cảm thấy mình thật khỏe, thật xinh…

27 tuổi độc thân thì dành thêm thời gian để đi du lịch cùng bạn bè hoặc một mình, học một lớp nấu ăn, cuối tuần lang thang những quán café phố cổ hoặc tự thưởng cho mình một giấc ngủ thật sâu sau một tuần bận rộn…


27 muốn kết hôn nhất định phải tìm một người tốt để gả. Gả đúng một người đàn ông tốt thì ngày nào cũng là ngày lễ tình nhân, gả nhầm thì ngày nào cũng là… tết thanh minh. Gả cho một gã lười thì ngày nào cũng là… quốc tế lao động, gả cho một kẻ lăng nhăng thì ngày nào cũng là tết độc thân. Còn gả cho một kẻ lừa đảo thì ngày nào cũng là… cá tháng tư. Vậy việc gì phải vội vàng? Thà chờ đợi một người đàn ông tốt mà lâu lâu còn hơn là gả bừa cho một người mà biết rõ mình sẽ không hạnh phúc.

Người ta bảo 27 tuổi đã thành “gái già” nhưng thật ra 27 tuổi vẫn còn trẻ và lạc quan lắm. Ngã đau cũng dửng dưng mà đứng dậy, buồn cũng ngủ một giấc là biến mất, khổ đau cũng vượt qua dễ dàng. 27 tuổi yêu bản thân nhiều hơn, thương bố mẹ nhiều hơn, có thể từ bỏ một người không mang đến niềm vui cho mình, chứ nhất quyết không thể hủy hoại bản thân vì một người không xứng đáng.

Thật ra, mới 27 tuổi thôi mà, làm gì cũng đừng nên miễn cưỡng – yêu cũng vậy.


Nguồn sưu tầm ^^

Thư mẹ gửi con gái thân yêu

Tôi đã được đọc một bài viết của người mẹ gửi đến đứa con gái thân yêu đang bị thất tình của mình. Và tôi nhận ra đâu đó sự tương đồng với người con gái trong bài viết và tôi muốn lưu giữ cũng như chia sẻ với các bạn đọc blog của tôi những suy nghĩ, cảm xúc này. Hãy đọc và cảm nhận nó nhé. Bài này hay đấy.

Thư mẹ gửi con gái thân yêu
Hình ảnh mẹ và con gái
 Con thân yêu!

Con là kết quả tình yêu của mẹ với bố con, là tình cảm chân thành chứ không phải rung động khiến mẹ nông nổi. Vì mẹ ý thức được việc gì nên làm, và việc gì không nên...

Mẹ sẽ dạy con biết khéo léo thể hiện tình cảm mà không cần phải nói nhiều. Người hiểu con sẽ nhạy cảm mà nhận ra tình yêu con dành cho họ. Mẹ sẽ dạy con biết nói lời yêu khi cần thiết, biết buông tay và mạnh mẽ khi người ta không cần con nữa. Con nên nhớ,đừng bao giờ chứng tỏ cho ai biết, con yêu họ nhiều đến nhường nào, vì đó càng là lí do khiến họ ít trân trọng con đấy, con yêu! ;))

Con gái của mẹ!

Đàn ông họ luôn buông lời tán tỉnh, vì họ luôn muốn chinh phục. Nếu có người nào đó "tự dưng quan tâm con", nếu con không thích, con nên dùng những lời lẽ nhẹ nhàng và dịu dàng để đáp lại. Con đừng tỏ ra cáu gắt mà phản đối ngay. Vì khi ngta quan tâm tới con, thì chút nào đó, họ cũng có 1 ít cảm tình ! Con gái mẹ là người biết suy nghĩ, vì thế, đừng nông cạn nhé, con yêu!

Trong tình yêu, con muốn hiểu được người yêu mình, không khó. Đã có người hiểu mẹ tới mức, mẹ chưa kịp nói ra, mà bác ấy đã đọc được điều mẹ muốn nói. Điều đó có nghĩa là, con phải biết lắng nghe và chia sẻ với người yêu mình! Con phải làm thế nào để khi bên cạnh người con yêu, con như là 1 người mẹ, 1 người vợ, 1 người bạn. Vì sao mẹ nói như thế, mẹ tin, con gái mẹ sẽ hiểu được.

Nếu mẹ có đưa ra lời khuyên, con nên yêu hay ko yêu.Hãy nghe mẹ. Vì ít ra, mẹ cũng là người đi trước... Mẹ luôn muốn con gái mẹ có những quyết định đúng đắn nhất. Con đừng thấy mẹ cấm đoán mà có những hành động nhất thời. Con có thể chia sẻ với mẹ để mẹ có thể hiểu được bạn con hơn. Cũng như mẹ ngày ấy, bà ngoại con luôn muốn mẹ tâm sự với bà. Vì thế, đừng ngại ngần chia sẻ với mẹ nhé, con yêu.

Nếu có những khó khăn trong tình yêu của 2 đứa, con nên cùng cậu ấy vượt qua. Bởi khi người con yêu vấp ngã, con sẽ là người quan trọng nhất với cậu ấy, ít nhất là lúc này. Đừng bao giờ rời bỏ cậu ấy, trong những khó khăn như thế....

Con gái ạ!

Trong tình yêu, không phải lúc nào 2 người cũng hợp nhau. Cũng như mẹ với bố con, đã từng có những mâu thuẫn tưởng chừng như không giải quyết được. Vậy khi đó, xin con đừng bỏ đi. Con có thể im lặng không nói, nhưng con bỏ đi, có nghĩa là con không tôn trọng người yêu mình! Khi người yêu con cũng không thể mở lời, con hãy chủ động ôm cậu ấy. 1 cái ôm từ đằng sau, còn nhẹ nhàng hơn hàng trăm lời nói dịu dàng trong lúc này! Con đừng thấy người ta yêu mình nhiều quá mà hóa chảnh, con nhớ là, tức nước thì sẽ vỡ bờ.

Tình yêu thì, có muôn vàn điều khó nói. Con yêu thật lòng và cũng ko bao giờ muốn rời xa họ thì đừng bao giờ con nhắc đến 2 từ ''chia tay''. Con có biết là sẽ rất nhàm chán nếu như con luôn nghĩ tới điều đó... Đàn ông, tính tự trọng rất cao. Họ sẽ níu kéo con khi họ còn yêu, nhưng 1 khi đã chán chỉ vì con luôn đề nghị như thế, họ sẽ im lặng luôn mà không cần đồng ý!

Tình yêu, là luôn đi liền với tình dục. Đó là sau hôn nhân con nhé! Chứ không phải, yêu là bắt buộc phải "cho". Không cho là không thật. Nếu cậu ấy yêu con thật lòng, cậu ấy sẽ chẳng bao giờ "lỡ mồm" nói với con như thế. Cũng có thể, cậu ấy đòi hỏi, là đang muốn thử con. Nếu con quá dễ dãi, cậu ấy sẽ đá phăng con không thương tiếc khi cậu ấy hết tình... Bà ngoại con đã từng nói với mẹ: Đàn ông muốn yêu người dễ dãi, nhưng lại muốn cưới người nguyên vẹn.Không sai đâu nhé,con yêu!

Nếu có người thứ 3 xen vào chuyện tình cảm của con. Con xem lại xem 2 đứa có khoảng cách nào không. Chắc chắn là có thì người thứ 3 mới có thể. Trong lúc con vô tâm với người yêu mình, thì lại có người con gái khác quan tâm và hiểu người yêu con. Vì thế, con cũng đừng trách họ. Hãy xem lại tình cảm của 2 đứa. Con đừng để người yêu con ra đi, chỉ vì lí do con không hiểu họ.

Nếu đôi khi con thấy nhàm chán và mệt mỏi trong tình yêu, con muốn buông xuôi tất cả,vậy con gái mẹ hãy nhớ lại lí do con muốn bắt đầu đi con. Lí do con muốn yêu 1 người là gì, và lí do khiến con mệt mỏi nữa. Con tìm ra được, lúc đó con sẽ biết mình nên làm gì.

Nếu cậu ấy quá bận tới mức 1 tháng không dành được thời gian 1 ngày để gặp con, có nghĩa là cậu ấy đang dần hết yêu con rồi đấy. Và những tin nhắn cùng cuộc gọi ngày 1 thưa dần, thay vào đó là do con chủ động. cậu ấy nghe điện thoại với giọng miễn cưỡng, con nên chấp nhận sự thật là, người ta đã dần hết tình cảm với con. Mẹ biết, con sẽ rất khó khăn để chấp nhận, nhưng con hãy coi đây như 1 giấc mơ, giấc mơ đó đã không có người đứng đợi con.

Nếu người đàn ông đó không còn tình cảm với con nữa,mong con đừng bao giờ quỵ luỵ và rơi nước mắt. Hãy mạnh mẽ lên con gái à, chỉ là con chưa tìm được người hiểu con mà thôi. Về đây, mẹ cho con mượn cả 1 bờ vai, cả cái ôm đủ rộng để con vượt qua được vấp ngã đầu đời này.

Hãy cứ khóc nếu con muốn khóc. Nước mắt sẽ giúp con xóa nhòa được mọi nỗi đau trong tình yêu cũng như trong cuộc sống này của con. Con gái mẹ sẽ tự đứng dậy được sau những niềm đau mà con đã phải chịu đựng. Con nên nhớ là phải cảm ơn người đã đi qua cuộc đời của con, để con được mạnh mẽ hơn, biết mình phải làm gì hơn với tình vĩnh cửu sau này của con.

Người đàn ông yêu con thật lòng, họ sẽ chẳng bao giờ để con bước ra khỏi cuộc đời con 1 cách dễ dàng cả. Và mẹ tin, sẽ có người đàn ông như thế yêu con đấy con gái yêu....
♥ Nguyễn Thị Ngọc Hà♥ 

Tôi 25 tuổi


25 tuổi mất đi vẻ ngọt ngào, trong trẻo của tuổi 20, thay vào là sự chín chắn của một người phụ nữ muốn được làm vợ làm mẹ nhưng đang bất lực trước con tim băng giá, mang nhiều nỗi đau.


Nguyễn Thị Ngọc Hà và những bí mật mới được khai quật

Tớ có rất nhiều bí mật. Bạn muốn biết gì về tớ nào?